Chuyện nhỏ mà không nhỏ

26/12/2013, 10:22

Vừa “làm” xong tô hủ tíu, Thanh chưa kịp “nước nôi” gì thì nghe đài nổ chung cư Nguyễn Kim. Ngay lập tức Thanh có mặt vì đây là “địa bàn hoạt động” của anh nên không mấy khi bị “rớt”.

Gia đình người khách đón xe về quê ngoại ăn cưới hỏi gì đó ở mãi khỏi thành phố Long Xuyên.

Nghe thấy khách nói Long Xuyên, Thanh vui như “mở cờ” trong bụng. “Mở cờ” vì tài xế taxi mỗi khi “vớ” được cuốc xe dài cũng “sướng” hơn.

Xe chạy ra khỏi thành phố hướng về Miền Tây mênh mông sông nước, mênh mông đồng lúa, mênh mông tình người hiền hòa chân thật. Xe bon bon lướt trên con đường hai bên là lúa là cây ăn trái là làng xanh mướt tình quê. Trong suốt hành trình người đàn ông trên xe thỉnh thoảng lại chủ động hỏi chuyện cho tài xế khỏi buồn ngủ. Có khi chuyện chỉ là những câu bông đùa hài hước cười cho vui. Gia đình chú đi Long Xuyên khi nào quay về thành phố- Thanh hỏi.

-Mai con và chị Hai đi học đó Ba, chúng con không nghỉ học đâu. Ông bố chưa kịp trả lời thì cậu nhỏ đã chen vào.

-Vậy chiều xong việc thì anh với hai con về trước cho chúng đi học, em ở lại mấy bữa chơi với ngoại. Chị vợ phát ra điều này như là hiệu lệnh “chốt” vấn đề, lúc này ông bố mới quay qua nói với Thanh:

-Vậy là xuống Long Xuyên đợi anh chừng hai tiếng, xong việc rồi chú em chở về thành phố luôn nha.

Dạ! Thanh vui vẻ trả lời, anh nhẩm tính cuốc này hai chiều doanh thu cũng trên ba triệu, tối về đến thành phố“khỏe de”.

Xe qua cầu Mỹ Thuận hướng về thành phố Sa Đéc- Đồng Tháp chừng “dăm” cây số thì xe bể bánh. Thanh xin lỗi khách hàng chờ để anh thay bánh “sơ cua”. Nói thật chạy xe taxi đã hơn nửa năm nhưng lần này là lần đầu tiên anh thay bánh xe nên Thanh không khỏi “lóng ngóng” trong việc thao tác. Sau một hồi mồ hôi ướt đẫm lưng anh cũng hoàn thành công việc và lại tiếp tục hành trình. Anh tính xuống Long Xuyên trả khách rồi tranh thủ chạy xe đi vá bánh phụ vừa bể.

Chừng gần mười hai giờ xe đến Phà Vàm Cống, Thanh điều khiển xe chầm chậm theo dòng xe xuống phà. Bất thần nghe tiếng ầm rung chuyển cả xe, xe mất lái và chúc đầu xe nghiêng xuống đường và tiếng xe quẹt trên mặt bê tông rợn người. Đạp thắng gấp, Thanh chưa biết chuyện gì xảy ra thì thấy chiếc bánh xe của Thanh đang lăn nhanh trước xuống dốc phà và ùm xuống sông. Xe dừng. Cả tài và khách đều hết hồn, khách xuống xe trả tiền và nhất định không chờ đi xe tiếp. Họ không đi tiếp vì sợ trễ thời gian nhưng phần chủ yếu là chuyến xe này tài xế đã cho gia đình họ “nếm” sự sợ hãi về một chuyến xe thiếu an toàn. Thanh quay xuống sông nhờ người lôi được cái bánh xe lên thì người mệt nhoài ướt sũng. Nhà phà đem xe cứu hộ đưa xe vào chỗ an toàn tránh kẹt xe.

Nghỉ ngơi “hoàn hồn” kiểm tra lại xe mới rõ, thì ra mấy cái bu lông “tắc kê” của bánh xe mới thay bứt hết lên mới văng bánh khỏi xe. Thanh thở phào buột ra miệng “hên” là đang xuống phà xe chạy chậm chứ đang vun vút trên đường chắc tai nạn sẽ khủng khiếp sẽ không tha.

Thay bánh “sơ cua” là công việc kỹ thuật cơ bản tối thiểu trong một số việc của tài xế phải rành. Ở đây tôi nhấn mạnh chữ “Rành” chứ không phải chữ “Biết”. Biết là chỉ biết cách tháo ra và lắp vào đúng vị trí rồi siết “tán” (đai ốc) vô. Rành có nghĩa là mình hiểu rằng tất cả các “bu lông tắc kê” đều có bước răng (ren) trong và ngoài một ly (1mm) mục đích hạn chế long, tuột ở thiết bị làm việc trong môi trường rung, động. Răng một ly lại mảnh, nhỏ, yếu nên khi siết tán cần siết vừa đủ lực nếu siết quá mạnh răng sẽ “cháy”, sẽ “tuông”. Làm thế nào biết đủ lực? Trên xe đã trang bị cái tuýp nhỏ nối vào chìa khóa (cờ lê) làm cánh tay đòn dài ra một người dùng tay và sức vừa đủ siết nặng tay là được. Tuyệt đối không dùng tuýp quá dài, nối thêm tuýp, dùng cả người đứng lên tuýt dận hoặc nhờ thêm sức của người khác. Chú ý nữa là hầu hết các loại xe mỗi bánh đều có năm bu lông tắc kê phân bố đều giống như đỉnh của một ngôi sao năm cánh. Khi tháo, ráp bu lông tài xế phải làm trình tự từng cặp đối diện xoay vòng, làm như vậy mới gọi là rành đúng không? Rành chưa các bạn? Dứt lời cả lớp vỗ tay rôm rốp vui vẻ. Đó là đoạn nói về sự cần thiết lái xe phải biết tự học hỏi nâng cao các kỹ năng nghề nghiệp mà một ông thày “thuyết” trên lớp nghiệp vụ taxi khi mới vào Vinasun. Vậy mà còn nhiều lái xe như Thanh còn “lơ mơ” siết “cháy cả răng” lên mới xảy ra sự việc đáng tiếc ở trên.

Cẩn tắc vô ưu
Hôm nay là ngày cuối tuần mà sao doanh thu lên chậm, đã xế chiều mà chưa nổi năm trăm. Câu hỏi ấy thật quen thuộc với những bác tài taxi như Cường. Họ tự vấn mình rồi cũng tự lặng lẽ trả lời mình rằng “xui quá”, rằng sáng ra “bước chân trái”, hoặc “ra ngõ gặp gái” và thường họ tự động viên mình bằng nhiều cách “bụng bảo dạ”: -Thôi kệ, nghề này nó như nghề đi câu ấy mà, có ngày hên ngày xui biết đâu chút nữa lại “lia lịa” như nhiều lần, doanh thu vọt lên mấy hồi. Hoặc có khi tự “phọt” thành tiếng ra miệng “cố lên”, “ Ura…xung phong” và tự cảm thấy tinh thần phấn chấn lên như những người chiến sỹ sung trận.

Cường đang “rà rà” chiếc “J” hai dàn lạnh trên đường Hoàng Diệu, Quận 4. Trước cửa một khách sạn tư nhân có mấy người vẫy vẫy. Cường “đá xi nhan” ghé đón khách. Xe vừa dừng, Cường chưa kịp xuống mở cửa thì khách đã tự mở cửa ào lên xe. Qua quan sát và cách họ nói chuyện ồn ào với nhau thì đây là một gia đình khá giả ở vùng cà phê Gia Lai đi du lịch thành phố nên nước da ai cũng có vẻ ngấm màu cà phê. Gia đình có năm người, vợ chồng và ba đứa con. Đứa lớn nhất chừng mười hai mười ba, nhỏ nhất có lẽ sáu hoặc bảy tuổi. Hôm nay họ đón taxi đi thưởng thức món đặc sản cá chìa vôi Nhà Bè. Xe qua cầu Phú Xuân sang đất Nhà Bè, chạy tiếp hai ba cây số nữa tới quán ăn cần tới. Cường cho xe ghé gần vào vỉa hè phải đối diện quán ăn.
Loay hoay mải tính tiền với ông bố ngồi ở ghế trước, có tiếng mở cửa sau rồi nghe cái “rầm” rất mạnh Cường hốt hoảng nhìn ra. Cú va chạm mạnh làm người đàn ông và chiếc xe gắn máy đang lưu thông cùng chiều văng xuống đường. Chiếc xe máy đổ quay phần đuôi xe ra phía ngoài, bất chợt có tiếng thắng (phanh) rít ghê rợn của chiếc xe tải. Rất may người đàn ông kia té nằm phía trong còn chiếc xe máy bị chiếc xe tải cùng chiều thắng không kịp cán nát phần đuôi xe.

Thì ra mấy em nhỏ ghế sau muốn thể hiện với nhau sự thông thạo của mình nên nhanh nhảu bật cửa xuống xe. Mở cửa trái mà lại đẩy mạnh không quan sát nên xảy ra cú va chạm kia. Và vụ này đã “xơi” của Cường trên ba triệu “ngon ơ”. Tiền phụ viện phí cho người đàn ông bị gãy xương bả vai phải nằm viện, tiền làm lại “con” xe kia, đó là chưa kể gia đình người khách đi xe kia đã kịp đưa cho Cường năm trăm ngàn phụ giúp tiền sửa xe “chuộc lỗi”. Làm nghề tài xế xe taxi không chỉ đơn giản là kinh doanh vận tải thông thường. Trên xe ta chở có khi là những nhân vật quan trọng, có khi cả một gia đình, họ mạc. Lái xe không chỉ chú trọng trong giao tiếp ứng xử, phong cách phục vụ khách hàng mà chất lượng sản phẩm taxi còn phụ thuộc rất nhiều vào các yếu tố khác trong đó có yếu tố an toàn. Những việc tưởng nhỏ của lái xe như thay bánh sơ cua không đúng cách, trả khách vô ý bất cẩn để khách tự mở cửa thiếu an toàn khi xảy ra tai nạn thật khó lường có khi đe dọa đến tính mạng hành khách, lái xe và thiệt hại lớn về tài sản bởi vì nghề lái xe thường “sai một ly đi một dặm”.

Văn Quý

Copyright © 2013 - 2024 Công ty Cổ Phần Ánh Dương Việt Nam. Thiết kế website bởi Cánh Cam