Chuyện về ba cha con lái taxi Vinasun

17/03/2015, 16:22
Mở đầu câu chuyện anh Trần Văn Tuấn, thuộc đội 4 chi nhánh 11 kể rằng: Tôi còn nhớ mới ngày nào vào Vinasun là tháng 8/2003 lúc đó công ty chỉ có 200 xe nay đã phát triển hơn 5.000 xe, mã số nhân viên của tôi ở ba số: 580 nay đã tăng lên 5 số. Đến nay, tôi lái ở Vinasun đến nay đã 12 năm, được chứng kiến sự phát triển diệu kỳ của công ty. Nhờ vậy thu nhập của tôi thuộc hàng khá trên 8 triệu đồng/tháng, sau đó tôi quyết định xin cho hai con Tú và Trọng vào Vinasun…
Cha Trần Văn Tuấn: Taxi mà không đua điểm không còn là taxi 


Lái xe Trần Văn Tuấn

Anh đã định hướng hai con trai đi vào nghề lái taxi?
Đúng vậy, tôi nhận thấy không có nghề lao động chân tay nào có mức lương khá như chạy taxi. Tôi có 4 đứa con, toàn là con trai, thằng hai Trần Văn Tú và thằng tư Trần Bình Trọng cũng đang lái cho Vinasun, thằng thứ ba làm việc ở cảng Cát Lái, còn thằng út đang học lớp 5. Với thằng Trọng, trước đây tôi xin cho cháu vào làm ở nhà hàng Hàn Quốc, không thấy tương lai tôi cho cháu đi học bằng lái, mới lấy bằng tôi không dám để cháu chạy taxi ngay mà xin vào đơn vị chuyên nấu cơm cho các công ty xí nghiệp ở Bình Dương, nơi đây có xe chở cơm cho nó rèn luyện. Được 1 năm tôi xin cho cháu vào Vinasun. Thấy thằng em chạy có thu nhập khá, thằng Tú cũng xin tôi cho đi học bằng lái. Tôi giận bảo nó “Lúc con 20 tuổi cha kêu đi học không đi, bây giờ vừa lo cho vợ con của con mà còn phải lo cho mày học bằng lái sao?”. Nói thế thôi, con cái làm sao bỏ được, tôi lại lo tiền cho nó đi học rồi gửi cháu vào làm việc tại bãi rửa xe taxi. Khi thấy cháu de xe cứng tôi kêu nghỉ rửa xe xin vào Vinasun. Thời gian đầu các cháu vào công ty tôi cũng bảo ban chia sẻ kinh nghiệm, động viên các cháu vượt qua những khó khăn ban đầu các tài xế trẻ thường vấp phải. Hiện nay bọn trẻ quen nghề tôi cũng yên tâm.  

Anh đã truyền những kinh nghiệm gì cho hai con?
Điều đầu tiên tôi chia sẻ với các cháu đó là lái taxi phải siêng mới có tiền. Không nên chê khách đi gần, dù đang trong tình trạng ế ẩm dễ dẫn đến bực mình thì cũng ko được tỏ thái độ với khách mà phải phục vụ người ta ân cần, chu đáo. Phải cảm ơn khách đàng hoàng vì nghề mình là nghề dịch vụ, có lúc nhờ cuốc khách gần dẫn mình đi tiếp. Điển hình vào buổi sáng mấy ngày trước, có khách đi đến Zen Plaza, đoạn đường chưa đến 1km, có tài xế… chê, tôi vớt, đến Zen Plaza khách vừa xuống xe có ngay người khác gõ cửa kêu tôi chở về ngã ba Trung Lương – Tiền Giang. Nghề taxi chạy có xa có gần, chê thì biết bao giờ có khách. Đó là những điều tôi thường xuyên nhắc nhở hai đứa. 

Ngoài ra, tôi cũng bảo các cháu nên tôn trọng quy định của công ty về tác phong, đạo đức. Lên ca phải ăn mặc đàng hoàng để giữ hình tượng bản thân cũng như uy tín công ty, đừng ăn mặc lôi thôi, mang dép lê vừa bị chụp hình, nghe khiển trách, vừa phải đóng tiền phạt. Còn nhớ thời gian đầu hai đứa mới vào công ty không quen chạy đêm, giờ "đứng hình" tôi để chúng ngủ, tôi canh khoảng 3 – 4 giờ sáng có khách lên các bến xe, khách đi sân bay… bèn điện thoại gọi các cháu dậy chạy tiếp. Tôi kèm cặp không cho các cháu nghỉ sớm, doanh thu sẽ không cao, thu nhập thấp dễ nản lòng. Thằng Trọng mới cưới vợ tôi cũng không cho về nhà sớm, tôi khuyên cháu chạy đêm có lợi cho mình về thu nhập, tiền bo cũng kiếm được nhiều hơn. Từ từ các cháu mới quen được giờ giấc, giờ hai đứa chạy “ngon lành”, thu nhập mỗi đứa trung bình từ 8 – 10 triệu đồng/tháng. Đó là con số mà những sinh viên mới ra trường chưa chắc được trả mức lương đó, mà phải làm việc nhiều năm mới có.. hi vọng. 

Cuộc sống gia đình thế nào sau khi cả nhà cùng đi lái taxi?
Nói nào hay, nhờ trời thương 30 năm lái xe, trong đó tôi lái taxi 20 năm cũng kiếm đủ tiền nuôi vợ con. Ngôi nhà ở Q.12 gia đình tôi đang ở cũng được mua và xây lại bằng tiền lái xe. Điều này cũng nhờ vợ tôi tuy ở nhà nội trợ nhưng cô ấy rất khéo vung vén. Bây giờ các con lớn cũng phụ giúp cha mẹ chút đỉnh, thằng Tú và Trọng đều có gia đình riêng, hàng tháng mỗi đứa đưa 1 triệu đồng cho mẹ phụ vào chi phí ăn uống, điện nước. Vợ tôi lấy tượng trưng nhiêu đó nhằm tạo điều kiện cho vợ chồng tụi nó có dư, có tiền để dành. Tôi nói với các con lúc yêu nhau sao cũng được nhưng khi cưới nhau nó khác, hậu kết hôn tình yêu chỉ chiếm 30% còn tiền bạc chi phối 70%, cuộc sống gia đình mà không có tiền dễ xảy ra xung đột, cãi cọ. Vì vậy tôi muốn các con tích lũy tiền bạc lo chu toàn được cho gia đình nhỏ của mình. Bản thân tôi bây giờ còn sức còn làm, giúp được gì cho con thì giúp. Nói chung, thu nhập của tôi cũng đủ chi tiêu, cuộc sống gia đình tương đối thoải mái.

Theo anh tuổi tác ảnh hưởng thế nào đối với nghề lái taxi?
Những điều sau đây tôi cũng thường nhắc nhở hai con. Tài xế lớn tuổi có nhược điểm là sức khỏe không bằng giới trẻ, nhưng có ưu điểm là trầm tĩnh, không nóng nảy, ít gây gổ tranh giành khách so với lái trẻ, rớt cuốc này người ta bỏ đi kiếm cuốc khác. Cạnh đó, tài xế đứng tuổi cũng siêng năng, nhẫn nại kiên trì hơn, khách đi gần, xa đều phục vụ tuốt. Đặc biệt, giới trẻ một khi đã đua điểm chạy “xé gió” còn kẻ già chạy cẩn trọng hơn, điều này không có nghĩa họ không đua điểm mà là chọn cách lái xe an toàn, bởi vì lái taxi mà không đua điểm thì không còn là taxi, ảnh hưởng lớn đến doanh thu. Riêng tôi chạy không cao như nhiều người nhưng ít khi rớt doanh thu, khi nào rớt doanh thu cũng rớt luôn cây số, trung bình tôi chạy trên 200km/ngày, có hôm tiền cước đang ở mức 1.450.000đ số km chỉ đến 230 km, may tôi chạy xe 4 chỗ nên cũng đỡ hao xăng. Nói chung ngày nào checker thấy tôi doanh thấp thì biết ngay tình hình ngày đó ế ẩm. 

Vũ – Đội trưởng đội 4: 
"Ba cha con anh Trần Văn Tuấn là những bác tài có ý thức tuân thủ, chấp hành tốt nội quy công ty. Doanh thu cả ba người nằm trong Top của đội, kinh doanh rất hiệu quả, thường đạt trên 2,2 triệu đồng/ca. Ba cha con đều xác định gắn bó và làm việc lâu dài ở Vinasun."

Con Trần Văn Tú: Thấy em trai chạy được tôi “đua” theo


Tài xế Trần Văn Tú


Trước đây cha cho tôi đi học bằng lái tôi từ chối vì không mặn mà với các nghề thức trắng đêm cực khổ. Thế nhưng sau này thấy em Tú chạy có thu nhập cao tôi mới xin cha đi học rồi được cha xin vào chỗ rửa xe taxi để luyện thêm tay lái. Tháng 2/2014 tôi chính thức vào Vinasun đến nay vừa tròn 1 năm. Lúc mới bước chân vào nghề này cũng gặp nhiều trở ngại may mà có cha dẫn dắt, mấy tháng đầy tôi bị lỗ do đi nhiều nhận tiền cước ít, ví dụ đồng hồ chỉ 300.000đ khách trả 150.000 vì cái tội… không rành đường vì lúc ấy thấy khách bực dọc nên tôi gãi đầu nói với khách “anh chị trước đây thường đi bi nhiêu nay trả em bấy nhiêu”, thế là mất toi nửa số tiền cước. Tuy mất tiền nhưng tôi thở phào nhẹ nhõm vì không bị khách complain. Tôi trải qua 3 tháng lúc lỗ lúc không, từ từ tôi vững dần và đến nay cũng đạt mức doanh thu bình quân trên 2 triệu đồng/ca, thu nhập cũng kha khá dao động từ 7 – 10 triệu đồng/tháng, lo được cho vợ con, phụ cha mẹ chút ít và mỗi tháng cũng có tiền dư để dành.


Con Trần Bình Trọng: 
Từ chán nản đến đam mê lái taxi


Tài xế Trần Bình Trọng

Tôi từng vất vả trải qua nhiều nghề: phục vụ, bảo vệ, thợ hồ, lợp lá (lợp chòi lá quán cà phê)… Tôi xin cha đi học lái xe. Lấy bằng lái xong rồi tôi cũng chưa tự tin nên lên Bình Dương lái xe đi giao cơm cho một đơn vị chuyên nấu cơm cho các công ty, xí nghiệp để luyện tay lái. Công việc này còn cực hơn làm hồ, 3 công nhân chúng tôi làm hết từ đi chợ; nhặt rửa rau; rửa cắt thịt, cá; nấu cơm; vô hộp; mang cơm lên xe; lái xe đi giao chờ người ta ăn xong vào dọn dẹp mang hộp về rửa; buổi chiều quy trình nấu nướng, giao hàng, chờ đợi dọn hộp mang về rửa… Cứ thế công việc bắt đầu lúc 6 giờ sáng và kết thúc vào khoảng 20 giờ với mức lương tháng cũng chỉ 2,5 triệu đồng. Tôi “bám” được 1 năm, khi tay lái vững cha tôi kêu nghỉ việc xin vào Vinasun lái taxi vào tháng 11/2012, chạy cùng ca với cha để cha tiện kèm cặp.

Thời gian đầu tôi cũng gặp nhiều khó khăn: thức đêm không nổi, chưa rành đường, bị khách khó tính hoạch họe, doanh thu thấp… Nếu không có cha tôi hướng dẫn khuyên bảo có lẽ tôi đã buông. Cha chỉ cho tôi cách phục vụ khách thế nào, không biết đường thì điện thoại cho cha chỉ, nửa đêm về sáng cha gọi tôi dậy kinh doanh tiếp. Vào lái chưa được một tháng, chưa quen thức khuya lần nọ tôi tông vào con lươn làm xe hư hỏng nặng. Sau khi tính tổng chi phí tiền xây lại con lươn, lấy xe ra từ đồn công an, sửa xe mất vài chục triệu đồng, trừ phần bảo hiểm trả, công ty hỗ trợ, phần tôi trả mười mấy triệu công ty cho trừ dần vào tiền lương. Tôi chán nản vô cùng nhưng cha ở bên động viên tôi ráng làm trả nợ, cảm giác của tôi lúc này là lỡ leo lên lưng cọp rồi xuống không được chạy đi cũng chẳng xong, chỉ còn cách chăm chỉ kinh doanh để sớm trả hết nợ rồi tính tiếp.

Không ngờ rằng lái taxi càng có kinh nghiệm, quen dần với thức đêm doanh thu càng tăng. 3 tháng kế tiếp doanh thu có chuyển biến, 6 tháng sau thu nhập tăng rõ rệt. Từ cảm giác chán nản ban đầu tôi chuyển sang yêu thích rồi đam mê và quyết định “trụ” lại. Bây giờ thu nhập của tôi dao động từ 700.000đ – 900.000đ/ca, tùy tuần chạy 3 hoặc 4 ca, tương đương tiền lương khoảng 10 triệu đồng/tháng. Thu nhập ổn định tôi cũng mới cưới vợ, vợ tôi đang mang thai. Để tạo điều kiện cho chúng tôi dành dụm tiền cha mẹ chỉ kêu đóng góp 1 triệu đồng/tháng tượng trưng phụ mẹ chợ búa, điện nước, phần còn lại chi tiêu cho cả nhà cha lo. Nói thật, nếu tự mình tôi xin vào lái taxi mà không có cha dẫn dắt, không biết hiện nay tôi đã “trôi” sang công việc nào. Bây giờ có vợ con, cha tôi là tấm gương để tôi nhìn vào, noi theo bắt chước cha mà làm từ cách cần mẫn công việc đến trách nhiệm lo lắng cho gia đình.


Ngọc Hân

 

Trang 3 trên 13 « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 »

Copyright © 2013 - 2024 Công ty Cổ Phần Ánh Dương Việt Nam. Thiết kế website bởi Cánh Cam