Lái xe Nguyễn Minh Hùng - Khát khao mua nhà từ ngày lái cho Vinasun

18/05/2016, 16:39
vinasuntaxi
Bác tài vui tính Nguyễn Minh Hùng
Qua Vinasun tự nhiên muốn mua nhà
Tôi gắn bó với nghề lái xe mấy chục năm, cũng không nhớ rõ thời điểm bắt đầu. Nhưng từ năm 1995 tôi đã lái taxi Festival. Hồi đó xe ít, khách đông nên tôi chạy miệt mài không bao giờ hết khách. Tiền kiếm dễ có thể mua được nhà nhưng lúc ấy tôi hoàn toàn không có ý nghĩ này, tôi tiêu xài thoải mái. Còn nhớ, thời huy hoàng ấy trong đội 6 anh em hợp cạ chơi với nhau cứ tối là đi nhậu tôm hùm, hải sản, đi đám cưới bạn bè hào phóng tặng lì xì 1 triệu đồng là chuyện thường. Thời điểm đó mẹ thấy tôi sắm vàng liên tục đã hỏi tôi “Mày đi giựt đồ ở đâu phải không. Tao dạy mày phải nghèo cho sạch rách cho thơm…”. Tôi phải giải thích với mẹ: “Con chạy xe kiếm được, lúc trước ăn chơi nay con tiết kiệm sắm vàng cưới vợ, mua xe nên dư…”. Đó là lúc tôi để dành ít tiền cưới vợ, mua được chiếc xe Dream giá 26 triệu đồng (năm 1999 tôi cưới vợ). Công ty giải thể, năm 2005 tôi qua chạy cho Petrolimex, lúc bấy giờ hãng tôi chạy và hãng Vinasun sáng về đổ cùng cây xăng ở Phạm Hồng Thái, Q.10. Qua tìm hiểu anh em tôi biết được ở Vinasun “kiếm cơm” dễ dàng và tốt hơn rất nhiều, một số bạn bè chuyển qua đó cũng hối tôi nhanh chân chạy về cùng nhau kiếm tiền. Tháng 5/2008 tôi qua Vinasun chạy có tiền nhưng không bằng lúc xưa, vì xe nhiều và sự cạnh tranh cũng cao hơn xưa rất nhiều. Lúc này nhìn bạn bè xung quanh, nhất là các bác tài tỉnh lẻ đua nhau để dành tiền mua nhà sắm xe tôi mới giật mình ngẫm lại, tôi tiếc một thời hoang phí, bỏ qua thời điểm tốt mua nhà trong tầm tay của mình. Thế nhưng, nhìn ngôi nhà bé tẹo với 11 con người sinh sống tôi quyết tâm để dành tiền mua nhà.

Nhà ba mẹ tôi ở góc ngã bảy Lý Thái Tổ - Điện Biên Phủ, Q.10 rộng 3 mét sâu 8m có 24 mét vuông mà tới 11 người chen chúc gồm mẹ tôi và con cháu… Mặc dù trong xóm có sân chung để xe nhưng sống chật chội quá, nhiều lúc tôi ngủ phải gác chân lên tường vì… không có chỗ để chân. Đi làm về mệt tôi cũng không có được giấc ngủ yên vì người đi qua kẻ xẹt lại do nhà quá nhỏ. Con tôi và các cháu cũng ngày một lớn lên, chúng nó sống cũng thật vất vả. Sinh hoạt của các gia đình không dễ dàng gì. Hoàn cảnh này buộc tôi đặt mục tiêu mua nhà.
Cuối cùng tôi cũng đã mua được căn nhà 4x8m có một gác lửng với giá 465 triệu đồng tại Hóc Môn, trong đó tiền tôi dành dụm nhờ chạy xe được trên 300 triệu đồng, số còn lại tôi mượn mẹ, tôi đi làm mỗi tháng trả dần cho mẹ 5 triệu đồng. Lúc cầm giấy tờ nhà đứng tên mình tôi rớt nước mắt vì vui mừng, cả xóm cũ cùng đua lên dự tiệc tân gia nhìn nhà xuýt xoa chúc mừng tôi xôm tụ, tôi hạnh phúc lắm. Từ ngày có nhà tôi cảm thấy cuộc đời như lật sang trang mới, sáng sủa tươi đẹp, tinh thần thoải mái hơn. Hai năm nay cuộc sống ở nơi mới đã dần đi vào ổn định, vợ tôi đi làm cách nhà chỉ 2km, con trai duy nhất cũng được chuyển về Hóc Môn học, cháu học khá. Nhìn lại, tuy gia đình tôi không khá giả, giàu sang, tôi còn vất vả kiếm tiền trả nợ, kiếm ăn từng bữa nhưng tôi hài lòng và hạnh phúc với những gì mình đang có. Bởi lẽ, ở tuổi 50 nhiều người bạn còn bôn ba thuê nhà rày đây mai đó thì tôi đã mua được nhà, đã tạm an cư, với tôi đó là một trong những thành tựu to lớn trong cuộc đời mình đã đạt được.

Siêng năng chạy xe sẽ có tiền 

 

Bây giờ, nơi tôi đang ở đa phần là dân nghèo thành thị, là dân thành phố nhưng không đủ tiền mua nhà ngay tại trung tâm, nên dạt về đây mua nhà, là những người nhà bị giải tỏa mà không chịu vào chung cư tái định cư, hay những cặp vợ chồng trẻ ra riêng được cha mẹ chia chút của cũng ra đây mua nhà. Nhìn vào mỗi ngôi nhà là một cuộc đời khác biệt của những con người sống trong đó nhưng điều tôi khấp khởi là mỗi sáng lên ca, tôi thấy có rất nhiều bóng áo trắng đồng nghiệp Vinasun cũng mua nhà ở đây. Hóc Môn tuy hơi xa nhưng được cái khí hậu mát mẻ, yên tĩnh, ngày xuống ca tôi được ngủ thẳng giấc lấy sức mai lên ca, không còn chịu cảnh ngủ chập chờn chân gác lên tường như trước kia. 

Để được thế này tôi mừng vì đã chọn qua Vinasun đúng lúc, đúng thời điểm. Năm 2008 khi tôi qua đây tôi đã rành việc, có khác chăng là đổi hãng. Vì tôi rất rành đường, rành điểm, đài vừa đọc là tôi biết ngay vị trí đó nằm chỗ nào, lúc cao điểm đài đọc tắt tôi cũng hiểu tuốt. Bởi vậy, tuy lính mới nhưng tôi đã đạt doanh thu trên 2,1 triệu đồng/ca, trong khi đồng nghiệp chỉ ở mức 1,6 – 1,8 triệu đồng/ca. Tóm lại, những anh em từ hãng cũ qua không riêng gì bản thân tôi mà ai nấy đều lái giỏi, có doanh thu cao. Năm 2015 doanh thu của tôi đạt 2.397.000đ/ca, mức thu nhập đạt từ 10 – 12 triệu đồng/tháng.

Là lao động chính trong gia đình tôi luôn ý thức giữ gìn sức khỏe. Hơn 20 năm trong nghề, tôi lên ca vào lúc 5 giờ sáng, xuống ca vào sáng hôm sau nhưng tôi chưa bao giờ bị bệnh. Chạy mệt tôi nghỉ, ăn uống đúng giờ giấc. Điều tôi thích nhất khi lái Vinasun đó là được khách hàng ưa chuộng và đánh giá cao về cung cách phục vụ tốt. Có lần tôi chở chị khách đi về Q.7, chị ấy bảo rằng cũng đoạn đường tôi đang đi, chị từng đi dịch vụ Grab lúc nó khuyến mãi giá chỉ có 71.000đ còn đi Vinasun giá 147.000đ nhưng chị hài lòng về cung cách phục vụ của lái xe, chìu chuộng khách, khách kêu ngừng mua này nọ dọc đường được đáp ứng ngay với điều kiện đoạn đường cho dừng xe. Thế nhưng với Grab chị kêu ngừng để ghé mua đồ bị lái xe từ chối thẳng thừng rằng: “Tui hợp đồng chạy tới đường đó rồi, không ngừng được”.

Thiết nghĩ, đời lái xe không có gì vinh quang nhưng công việc rất thoải mái, vui vẻ, hên và siêng năng là kiếm được tiền. Công việc không nặng nhọc, được ngồi máy lạnh, chỉ cần tay chân nhanh lẹ, nay chạy Vinasun App cũng đỡ vất vả, không cần đua điểm như trước đây, chỉ cần… me điểm. Cạnh đó, tôi cũng hạnh phúc với giải xe đẹp cấp đội hai năm liên tiếp 2013 và 2014. Quả thật, công việc lái xe ở Vinasun đã tạo cho tôi cơ hội mua nhà, có được cuộc sống tốt, có nơi chốn đi về bình an.

Mẫn Nhi


Trang 8 trên 13 « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 »