Lái xe Phạm Quang Luân - Tôi yêu xe như con cưng

02/03/2016, 14:33


Bác tài Phạm Quang Luân bên chiếc xe đẹp của mình


Anh có thể chia sẻ cách chăm sóc làm sao để xe sạch đẹp không?

Nói chung, tôi cưng xe dữ lắm, tôi xem nó là ngôi nhà thứ 2 của mình, là đứa con cưng của tôi. Nó “sổ mũi, hắt hơi” tôi mang nó vào xưởng gặp “ bác sỹ” ngay, không bao giờ để nó “bệnh nặng”. Về phần vệ sinh, cứ 2 – 3 ngày là tôi vệ sinh máy 1 lần. Tôi cũng thường xuyên thăm chừng bình điện, nhớt… không để nó “ngã bệnh”. Thấy tôi chăm xe dữ quá cũng có đồng nghiệp “xót”: Mày chăm nó cực quá làm sao còn thời gian để chạy có doanh thu? Tôi cười nói: Chưa chắc mấy ông chạy lại tui à.

Nhờ xe sạch, phong cách phục vụ tốt nên tôi có lượng khách quen, mỗi ca chiếm khoảng 20% doanh thu. Mấy hôm trước tôi chở một người khách, ảnh hỏi tôi xe mới à? Tôi nói xe đời 2009, đã chạy trên 500.000 km, anh ấy ngạc nhiên khen “Sao nó nhìn giống như xe mới mua vậy?”. Qua trò chuyện anh ấy biết “chiến tích” xe đạt giải thưởng xe đẹp, anh hiểu ngay tôi là người kỹ tính nên đề nghị tôi về lái riêng cho anh. Tôi nói lương tôi ở Vinasun 15 triệu đồng/tháng cho 15 ngày làm việc, anh có thể trả hơn không? Anh ấy lè lưỡi từ bỏ ý định. Nói chung khách lên khen xe sạch mới, mình có cảm giác lòng nhẹ nhõm làm sao.

Bên cạnh những yếu tố trên, việc lau chùi xe cũng phải biết cách, nếu không biết xe sẽ càng dơ hơn. Tôi thường lau xe theo thứ tự từ trên xuống dưới, từ trong ra ngoài. Tôi trang bị 3 cái khăn, 1 cái chuyên lau kiếng, 1 cái chuyên lau ghế, cửa, tapi và một cái chuyên lau sàn. Về tapi tôi cũng tự bỏ tiền mua cái mới bắt mắt, đẹp hơn. Chăm sóc xe cái chính là phải được duy trì ngày này qua ngày khác, không phải anh thấy xe mới thì hứng khởi lau chùi, xe cũ rồi quên nó đi. Tôi nhờ chăm xe kỹ mọi lúc mọi nơi nên lúc mang xe đi thi xe đã sạch đến 80%, 20% còn lại tôi mang ra chăm chút vệ sinh lại chút đỉnh máy móc, lau chùi kỹ các hốc, ốc vặn được đánh sáng bóng. Gầm, giỏ, bánh xe, cóp nhựa cũng được mang ra làm sạch trước khi đi thi. Tình trạng ban đầu của xe được giữ nguyên, không gia cố, thay đổi hay gắn bất kỳ bộ phận nào mới, trừ kiếng chiếu hậu hơi bị trầy tôi phải ốp inox cho đẹp (nằm trong sự cho phép của cuộc thi). Thế nên, lúc mang xe lên công ty thi tôi rất tự tin xe mình chắc chắn sẽ rinh được một giải nào đó. Ở “đấu trường” cuộc thi, tôi rất vui vì thấy ban giám đốc chi nhánh 9, ban chỉ huy đội đã nhiệt tình đến ủng hộ tinh thần, thể hiện sự quan tâm sâu sắc đến lái xe, tôi cảm thấy thật hạnh phúc.

Theo anh, cái khó nhất của quá trình chăm sóc xe nằm ở chỗ nào?
Theo tôi, khó nhất là tìm được người chạy chung tâm đầu ý hợp. Trước đây tôi chạy chung với một anh, sau này anh ấy quyết định lên xe mới còn tôi luyến tiếc giữ lại xe cũ, chúng tôi đành tách ra. Đội trưởng lần lượt ghép 3 tài dự bị chạy chung với tôi, tôi dặn ngay “Tao giao xe làm sao mày giao lại thế đó”, nhưng kết quả các em không đáp ứng được. Có đứa xuống ca giao chiếc xe hôi rình, tôi không chịu được, mỗi lần lên ca tôi phải mất cả tiếng để vệ sinh lại chiếc xe. Bọn chúng bảo rằng tôi là ông già khó tính, khó chịu, tôi không chịu đựng được tính cách loà xoà của bọn trẻ, và chúng cũng không chịu nổi cái sự kỹ tính của tôi. Từng em một lần lượt xin đội trưởng cho đổi sang xe khác.

Nhưng từ dịp lễ hội truyền thống công ty đến nay anh Dũng vừa từ hãng khác sang được ghép chạy cùng tôi, cả hai rất tâm đầu ý hợp vì cùng độ tuổi gần U50, cùng chạy doanh thu trên 2,2 triệu đồng/ca (năm 2015 tôi đạt bình quân 2.393.000đ/ca) và cùng chăm chút kỹ cho chiếc xe như nhau. Chẳng những vậy, anh ấy còn kỹ hơn cả tôi, tôi thường chú trọng làm sạch phần nội thất xe, còn anh ấy “ủi” sạch luôn cả phần mui xe. Thấy anh lau chùi mui xe bóng loáng tôi giật cả mình, từ đó phát hiện có thêm “món mới” cần bổ sung vào danh sách vệ sinh. Chính vì tìm được người chạy chung hiểu ý nhau quá khó nên tôi buộc phải điều chỉnh thời gian lên, xuống ca sớm cho phù hợp với anh Dũng.

Tâm trạng của anh khi nhận được giải thưởng như thế nào?
Tôi thấy nhiều bạn trẻ nghĩ rằng xe là của công ty, của công, không phải của mình, không cần lau chùi. Nhưng với tôi bảo quản xe tốt là trách nhiệm của mình, giải thưởng công ty là món quà tinh thần rất to lớn, nhận được tôi cũng rất vui, điều đó chứng tỏ công ty quan tâm và ghi nhận thành quả chăm sóc xe của mình. Khi xe tôi đạt giải, về đội mọi người ra ngắm nghía xe mình cũng tự hào. Ngoài ra, giải thưởng tôi đạt được dường như đã thổi luồng gió vào đội. Anh Đội trưởng mang về một cái máy hút bụi, mỗi buổi sáng các tổ trưởng sẽ có nhiệm vụ hút bụi các xe, cánh tài xế cũng phải tự vệ sinh, lau chùi xe của mình. Những người chưa bao giờ cầm đến khăn lau nay cũng hì hục vui vẻ vệ sinh xe, trên xe cũng trang bị sẵn 2 - 3 cái khăn. Giải thưởng đã góp phần khích lệ anh em chăm sóc xe tốt hơn, bởi ai cũng có cơ hội đạt giải nếu thường xuyên chăm sóc xe sáng, sạch.

Anh có nghĩ đã đến lúc cần đồi xe mới?
Nghĩ đến việc giao nó lại cho ai đó, đổi lấy xe mới tôi tiếc công sức bao ngày chăm sóc. Đồng nghiệp thấy tôi ôm khư khư nó không buông đã khuyên tôi rằng “Ông như thế bao giờ mới lên xe mới? Ông ôm xe cũ hoài giống như ôm con trâu già”. Anh Dũng chạy chung với tôi cũng lên tiếng, anh nhẹ nhàng nói “Mình chạy xe có cũ, có mới. Đã đến lúc nên đổi xe”. Tôi phán “đi khi nào chạy hết nổi thì thôi”, anh ấy le lưỡi im lặng. Nói vậy thôi chứ tôi cũng suy nghĩ cũng đến lúc cần phải đổi mới, vì cả hai con người kinh doanh trên 1 chiếc xe, có tiếc cỡ nào cũng phải nghĩ cho đồng nghiệp mình.

Kim Yến

 

Trang 4 trên 12 « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 »

Copyright © 2013 - 2024 Công ty Cổ Phần Ánh Dương Việt Nam. Thiết kế website bởi Cánh Cam