Lái xe Hà Chí Cường từ giám đốc đi lái taxi: "Lao động chân chính là vui"

17/04/2015, 14:04

Lái xe Vinasun Taxi Hà Chí Cường

Khác với các đồng nghiệp, tài xế Hà Chí Cường, đội 45 chi nhánh 4 có xuất thân khá đặc biệt: Anh từng làm giám đốc cho một công ty nước ngoài rồi làm chủ cơ sở sản xuất giày. Bị cuốn theo cơn lốc suy thoái kinh tế và sự cạnh tranh khốc liệt của các đơn vị trong ngành, doanh nghiệp chứa bao tâm huyết của anh đành tuyên bố phá sản. Trở lại với con số 0 tròn trĩnh, ngày 25/10/2010 anh quyết định vào Vinasun lái taxi. Trải qua 4 năm gắn bó với công ty, năm 2014 anh Cường vượt qua rất nhiều tài xế đạt giải nhất doanh thu cao chi nhánh với mức bình quân 3.268.000đ/ca


Từng là giám đốc công ty nước ngoài, làm chủ doanh nghiệp, bây giờ đi lái taxi cảm giác anh thế nào?
Nói thế nào nhỉ, con người thường trải qua nhiều cung bậc cảm xúc, tôi cũng từng đảm đương chức vị cao nhất trong doanh nghiệp và bây giờ là anh tài xế taxi, bởi vậy cuộc đời không ai biết trước được điều gì sẽ xảy ra, đừng bao giờ nghĩ rằng bạn mãi đứng trên cao. Chính vì vậy khi mới đi lái taxi tôi cũng ái ngại, thu mình, sốc… đủ tâm trạng.

Bắt đầu từ câu chuyện tôi đi bộ đội về xin vào làm quản đốc xưởng giày da cho một công ty nước ngoài, sau đó tôi lên chức phó giám đốc rồi giám đốc, cũng là làm thuê cho người ta nhưng có chức vị. Làm công hơn 10 năm kiếm được số vốn kha khá tôi quyết định tự mở công ty riêng làm giày bán ở thị trường nội địa. Chính thức bắt tay vào làm tôi gặp nhiều khó khăn về vốn, thị trường cạnh tranh và cả thời vận không suông sẻ. Tôi đã cố gắng hết sức dốc toàn lực nhưng cuối cùng cũng đành chấp nhận thất bại. Tôi giao lại cho em trai làm nhỏ lẻ, còn tôi xin vào Vinasun lái taxi.
Nhiều người hỏi tôi rằng tại sao không tiếp tục xin vào công ty khác ứng cử vào chức vụ nào đó do đã có kinh nghiệm mà lại đi lái taxi? Việc này tôi đã đắn đo nhiều, từng làm công hơn 10 năm tuy giữ chức giám đốc nhưng mọi chuyện lớn nhỏ gì cũng phải qua tay tôi, tôi có lợi thế biết tiếng Hoa (Tiều, Quảng Đông và phổ thông) và tiếng Anh cho nên từ việc tiếp khách, sắp xếp công việc cho nhân viên, máy móc hỏng hóc đều đến tay tôi bất chấp giờ giấc, ngày nghỉ. Nhiều lần ngày nghỉ chủ nhật cũng phải đi làm, thời gian dành cho bản thân và gia đình thật eo hẹp. Lái taxi tuy lương bổng không cao bằng nhưng được lợi thế thoải mái, mình làm chủ công việc và thời gian, mỗi tháng chỉ làm việc 15 ngày. Đó là lý do tôi quyết định đi lái taxi. Bởi vì khi còn giữ chức giám đốc tôi chịu khó tự lái xe nên khi chuyển qua lái taxi tôi không gặp trở ngại… tập lái xe như nhiều tài xế khác.

Anh gặp khó khăn gì với vai trò là tài xế taxi?
Lúc mới chuyển qua tôi gặp khó khăn khi nghe điểm đài, phải thích nghi với công việc “làm dâu trăm họ”, rõ ràng con vịt họ nói con gà mình cũng phải im lặng hoặc ậm ừ cho qua, chìu chuộng họ hết mình. Rồi gặp mặt bạn bè cũ tôi rất ái ngại. Nhưng thời gian trôi qua tôi suy nghĩ thông suốt: không thể nằm bẹp hồi tưởng về hào quang của quá khứ để rồi chết đói, làm người thất bại phải đứng lên đi tiếp. Dẹp bỏ sĩ diện tôi quyết định làm nghề nào cũng được, miễn sao có tiền. Từ đó tôi lấy lại cân bằng, lao vào lái taxi kiếm tiền. Điều tôi cảm thấy áp lực nhất khi lên ca là làm thế nào để có doanh thu cao cũng đồng nghĩa với việc kiếm nhiều tiền.

Nhìn vào kết quả doanh thu nhiều người xuýt xoa làm nghề này có tiền nhiều quá. Nhưng nào ai biết để kiếm được nhiều tiền hơn những người tài xế có doanh thu cao phải đánh đổi nhiều thứ, trong khi người người say giấc tôi phải cày bừa thức trắng đêm phục vụ khách dù trời mưa hay nắng, nóng hay lạnh. Còn phải đối diện với những hiểm nguy nghề nghiệp như gặp cướp, kẻ quỵt nợ. Có lúc phục vụ nhiều ông khách tôi chỉ muốn đạp xuống xe, nhiều người trời ơi lắm, kẻ say xỉn ngồi trên xe chửi mình như con thú, thế mà mình vẫn phải im lặng. Đôi lần đường ở trung tâm Q.1 như Nguyễn Huệ, Lý Tự Trọng… kẹt xe, mình nhỏ nhẹ khuyên khách tránh đường đó đều bị chửi tan tác, dù không cam lòng nhưng đành chấp nhận số phận cho xe nhích từng bước, làm mất khá nhiều thời gian kinh doanh của mình, trong khi nghề taxi thời gian là tiền bạc. Đôi khi có nhiều chuyện bực mình như thế nhưng đến 3 – 4 giờ chiều nhìn con số nhảy lên 2,3 – 2,4 triệu đồng tôi hết nản ngay.

Anh muốn nói rằng áp lực kiếm tiền đẩy anh lên vị trí nhất chi nhánh?
Đúng vậy, tôi vào công ty hơn 4 năm, năm nay mới đoạt giải, nguyên nhân là những năm trước không đủ ca do bận việc gia đình. Bây giờ trung bình mỗi tháng tôi kiếm được từ 13 – 16 triệu đồng/tháng, những tháng đắt khách hay tăng ca nhiều con số tăng lên 18 – 19 triệu đồng. Nói chung nghề lái taxi này cũng hên xui tùy ngày đắt ngày ế, có lúc tôi chạy liên tiếp 2 ca kiếm được 3 triệu đồng. Bên cạnh lượng khách nước ngoài tôi cũng như nhiều đồng nghiệp kiếm khách mọi nơi, ở đâu có khách ở đó có Vinasun, đi đến đâu lấy khách đến đó, địa điểm này ít nổ điểm thì chuyển sang điểm khác, chuyển net, chuyển qua chạy khu vực vùng ven, bến xe… Khi chạy tôi cũng nhắm khách đi xa hỏi xem có quay về không để mình chờ, nhờ vậy ít hao km còn giữ chân khách nhờ phục vụ tốt. Ngày ế tôi cũng cố gắng cày đến sáng chứ nhất quyết không để doanh thu rớt được. Thế nhưng, việc chạy sáng đêm phải có sức khỏe tốt mới chạy nổi. Cái nghề này siêng năng làm thì có tiền. Nhiều anh bảo rằng tại sao tôi không kinh doanh? Bây giờ vốn liếng không còn tôi muốn làm cũng lực bất tòng tâm. “Cày” taxi mấy năm nay tôi cũng dư được chút ít làm… quỹ dự phòng.

Anh biết nhiều thứ tiếng có lợi ích gì trong công việc lái taxi?
Biết nhiều thứ tiếng rất có lợi trong nghề lái taxi, nắm bắt lợi thế này tôi ứng dụng phương thức kinh doanh “taxi du lịch”. Tức là tôi làm những tờ rơi tiếp thị trực tiếp với khách du lịch nước ngoài khi tôi chở họ, trong đó ghi rõ tôi là lái xe taxi kiêm… hướng dẫn viên du lịch giới thiệu địa điểm, danh lam thắng cảnh, khu di tích lịch sử từ trong thành phố đến Tiền Giang, Cần Thơ, Phan Thiết, Vũng Tàu,v.v… Điểm đặc biệt tôi nhấn mạnh là họ chỉ trả tiền cước taxi theo đúng giá đồng hồ hoặc giá đi tỉnh của công ty, còn phiên dịch hướng dẫn viên được miễn phí hoàn toàn. Để phục vụ chu đáo lượng khách này tôi đã bỏ ra nhiều thời gian đọc sách, báo tìm hiểu rõ ngọn nguồn từng địa điểm du lịch, địa chỉ ăn uống, trung tâm mua sắm… để giới thiệu cho du khách. Nhiều vị khách khoái cách làm của tôi đã xin tờ rơi mang về nước giới thiệu cho bạn bè, người thân để khi sang Việt Nam du lịch tự túc lại nhớ đến tôi một “hướng dẫn viên du lịch nghiệp dư” nhưng tận tình chu đáo và… kết hợp tiện lợi . Nhờ hình thức truyền miệng này tôi có lượng khách mối nước ngoài khá đông đảo đến từ Đài Loan, Hồng Kông, Singapore… Nhiều lúc khách đông, trùng giờ phục vụ tôi giới thiệu sang cho đồng nghiệp, nhưng với những hành khách yêu cầu kiêm luôn phiên dịch tôi không thể “đá” cho đồng nghiệp vì đa phần các anh không biết được nhiều thứ tiếng, nếu có biết thì cũng không thể kiêm hướng dẫn viên du lịch. Nhờ nhiều nguồn khách hàng như vậy nên tôi có doanh thu khá ổn, thu nhập kha khá, tích lũy tính đường… kinh doanh.

Anh Đặng Văn Đậu – Đội trưởng đội 45: Năm 2013 doanh thu của anh Cường xếp hạng nhất chi nhánh nhưng do gia đình có việc anh chạy thiếu thiếu ca nên không có giải. Năm 2014 với quyết tâm cao anh ấy đã đạt giải nhất chi nhánh. Theo tôi biết, ban ngày ảnh chạy bình thường nhưng ban đêm săn khách rất hay, doanh thu tăng nhanh là nhờ vào buổi tối. Anh Cường chạy điểm và khách mối nhờ thiết lập mối quan hệ tốt với khách hàng. Mỗi ca trung bình anh Cường chạy trên 200km, trong đội có 4 – 5 tài xế chạy thâu đêm và anh Cường nằm trong số này. Vì vậy, khi xuống ca ngồi uống cà phê với đồng nghiệp nhiều lúc anh ấy ngồi ngủ ngon lành.

Minh Anh 
Trang 4 trên 13 « 1 2 3 4 5 6 7 8 9 10 »

Copyright © 2013 - 2024 Công ty Cổ Phần Ánh Dương Việt Nam. Thiết kế website bởi Cánh Cam